Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu

Nơi hội tụ những đam mê
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» [BẠN CÒN NHỚ?]
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySat Nov 26, 2016 11:13 am by Admin

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương VII
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:09 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương VI
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:07 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương V
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:06 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương IV
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:05 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương III
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:03 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương II
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:03 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 8:01 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Chương V
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptySun Sep 25, 2016 7:57 pm by KiyoshiNguyen

Top posters
KiyoshiNguyen
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_lcapTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" I_voting_barTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_rcap 
Admin
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_lcapTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" I_voting_barTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_rcap 
DavidCang
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_lcapTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" I_voting_barTruyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Vote_rcap 
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar

 

 Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!"

Go down 
Tác giảThông điệp
KiyoshiNguyen
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên



Tổng số bài gửi : 12
Join date : 18/09/2016
Age : 30
Đến từ : TP. Bà Rịa

Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!"   Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!" EmptyWed Sep 21, 2016 10:32 pm

Very Happy Very Happy Very Happy  Xin chào, xin chào các mem! AD vừa mới được bổ nhiệm làm quản lý cho topic truyện.
Hôm nay AD sẽ mang đến cho các mem một câu chuyện về tình yêu đẹp của một cặp anh em cùng chung huyết thống. Nghe đến đây thì mn cũng biết là họ sẽ gặp rất nhiều sóng gió đúng ko! Hãy cùng AD theo dõi câu chuyện nha:
Câu chuyện mang tên [size=18]" Anh hai làm bà xã em nhé!" [/size]
(Các mem chú ý nhé! sau mỗi tuần AD sẽ có tổ chức trò chơi mang tính xả stress về nội dung của mỗi câu chuyện nhằm xem sự tương tác của các mem đối với diễn đàn LGBT của chúng ta)
Chương I:
Mọi người thường nghe anh là trai thẳng or top có em là bot sau nhiều chuyện bất ngờ thì nảy sinh tình cảm cả những chuyện tế nhị như thủ dâm hay cao hơn một bật là anh em quan hệ với nhau. Tôi không phủ nhận nhu cầu sinh lý của các chàng trai trong độ tuổi teen còn nhiều tò mò và ham muốn về giới tính cả tôi và anh tôi cũng vậy nhưng chuyện của tôi và anh tôi lại khác tôi là top và yêu anh trai mình là bot mới ghê chứ.

Chuyện bắt đầu từ khi mẹ tôi sinh anh tôi ra, mẹ tôi nói đã sinh anh tôi ra trong một ngày mưa tầm tả nên anh tôi có đôi mắt ước, đa cảm dẽ dàng bị người khác dùng tình cảm lợi dụng nhưng cũng chính vì được sinh ra vào những ngày mưa ấy nên anh tôi luôn là người chữa lữa khi trong nhà có những chuyện bất đồng, hoặc là những lúc tôi chọc giận ba thì anh hai luôn là người ở giữa làm hòa.

anh tôi có bệnh suyễn bẩm sinh đôi khi bị suy hô hấp khi gặp nhưng chuyện gì kích động, cũng vì thế mà anh tôi rất mong manh và yếu ớt. chắt ba, mẹ tôi cũng biết anh tôi từ nhỏ đã không giống những đứa con trai bình thường, không giống như tôi thích các trò chơi bắn sung, đua xe mà đơn giản với anh tôi niềm vui của anh ấy là được phụ mẹ nấu ăn, đọc sách hay đơn giản hơn là được ngắm mưa.

Nhưng bù lại anh tôi có sức học mà không đứa nào trong trường có thể qua mặt, 11 năm lien làm học sinh xuất sắc và đem lai nhiều vinh dự cho trường và còn là niềm hảnh diện tột cùng của ba, mẹ đi đến đâu họ cũng khoe anh tôi với vẻ tự hào của người làm bố mẹ. trong khi đó tôi thì hoàn toàn ngược lại, tuy có đẹp trai và cao to hơn anh tôi, ở tuổi 17 tôi đã có một body mà nhiều người đứa con trai trong trường mơ ước, bí quyết của tôi chính là bơi lội, tôi cũng là tay bơi số 1 trong trường mỗi lần có cuộc thi bơi nào trong trường diễn ra mà có tôi tham gia thì y như rằng khu thể thao dưới nước hôm đó cháy chổ, các cô, các chị cứ đầy hình thức tung hô cổ vũ tôi thật là đáng để chảnh.

Nhưng về học hành thì ôi thôi tôi chẳng có hứng thú gì về những chuyện đó đối với tôi lúc đó thì chỉ có bơi mà thôi, còn với tôi bây giờ thì chỉ có bơi và anh. Hơi lòng vòng hơi lâu mà chưa vào vấn đề chính là tôi đã yêu anh mình như thế nào không biết bắt đầu kể từ đâu đây nhưng có lẽ sẽ bắt đầu vào buổi sang ngày đầu tiên hai chúng tôi đến trường cho năm học mới. anh tôi vào 12 còn tôi thì vào 11, tôi nhỏ hơn anh tôi gần một tuổi rưỡi nhưng dáng anh tôi lại thấp bé hơn tôi mặt dù không đẹp trai bằng tôi nhưng anh tôi vẫn rất đẹp trai haha.

“Hai đứa ăn sang xong đi rồi xe ba đưa hai đứa tới trường hôm nay là ngày học đầu tiên không được trễ đâu đó”. Tiếng mẹ tôi dục cả hai nhưng chủ yếu là dục tôi mau lên trong khi anh tôi đang ra dáng thư sinh đáo để trong bộ đồng phục mới thì tôi vẫn còn sốc xếch với áo bỏ ngoài quần, cavat thì chỉ mới quấn hờ lên cổ, còn tóc tai thì là mốt của hàn quốc bù xù không chịu nỗi, mắt đang lờ đơ nhìn phần ắn sáng ngán ngẫm có lẽ những ngày hè vừa qua ngày nào cũng 11 giờ tôi mới thức nên giờ đồng hồ sinh học của tôi chưa chỉnh lại kịp hix.

“Mau lên đi đồng chí nhỏ, có muốn tối về bà la cho là vì tội ngày đầu tiên đi học mà bị trễ không hả ?” anh tôi nói với tôi. Lúc đó mặt dù biết anh tôi không có sở thích giống những đứa con trai bình thường nhưng trong đầu tôi chưa bao giờ nghỉ anh tôi là gay, và trong đầu tôi vẫn chưa có khái niệm chính xác nào về giới tính thứ ba cả.

tôi quay nghiên mặt nhìn chiếc xe hơi đậu ngoài cửa trả lời lai anh “nếu không có người mách lẻo như anh mét với ba”, “anh là người mách lẻo bao giờ vậy ?” anh tôi nói, “lúc nào anh chẳng mách lẻo” tôi vừa nói vừa lấy chai tương rồi để xuống bàn cái rầm như động đất, tôi ghét nhất là ai lấy ba tôi ra hù dọa lúc nào gặp ba không giản đạo thì cũng bị chửi riết rồi ám ảnh luôn hazi.

“anh hào không mách lẻo thì để mẹ mách, ăn mau đi còn đến trường cả hai tới trễ sẽ bị phạt theo luật nghe chưa” mẹ tôi đang chữa cháy cho anh tôi đấy mà hơi mẹ lúc nào chẳng vậy binh anh hào khi bị tôi ăn hiếp, binh tôi khi tôi bị ba cho ăn đòn. Không biết từ lúc nào mà ba tôi đề ra 1001 luật để quản lý tụi tui, miễn vi phạm sẽ có hình phạt tương ứng nhưng luật cũng có cả những chuyện nhỏ nhặt như là không được đi học trễ, không được tự ý bỏ ra ngoài mà không xin phép hay đại loại là ăn cơm phải mời người lớn hơn. Nhưng có hình phạt gì thì tôi cũng không sợ ngoại trừ cúp tiền tiêu hix như thế thì sống không bằng chết. chúng tôi ăn xong tôi cũng đã kịp chỉnh lại trang phục của mình một chút đồng ý là mạnh mẽ nhưng cũng không nên quá bụi bậm vào ngày đầu tiên đến trường chứ.

Lên xe tôi thích ngồi sau và không cho anh tôi ngồi chung anh ấy phải ngồi trước còn phần băng ghế phía sau là phần tôi tranh thủ nằm xuống ngủ trong lúc xe đang đến trường hình như đây đã là thói quen cũng giống như việc cứ y như là anh tôi có thứ gì thì tôi phải giành bằng đươc, có lần giành nhau cuốn truyện tranh, mặt dù tôi chẳng ham hố gì thứ đó nhưng tôi cũng phải có cho được nên đã cắn vào lưng anh tôi đến anh tôi khóc thét mà không chịu nhã đợi đến khi ba đến và tát vào mặt tôi vài cái thì mới nhã lúc đó lưng anh tôi đầy máu còn miệng tôi thì cứ như ma cà rồng vừa mới hút máu người vậy đến giờ anh tôi vẫn còn cái thẹo. đó chỉ là một trong nhiều dấu ấn tuổi thơ của chúng tôi, đến bây giờ nghĩ lại vẫn còn thấy mắt cười…

Đến trường chúng tôi mỗi đứa rẻ một nơi như không ai quen đến ai, tôi đi một hướng anh ấy đi một hướng. 10a8 lớp nắm ngoái tôi học năm nay chắt tôi sẽ học 11a8, hic lên xem danh sách lớp “trời không phải chứ danh sách lớp tui đây mà tên tui đâu” tên mấy đứa trong lớp đứa nào cũng có sao chỉ mình tên tui là không có vậy đang lây hoay vò đầu bức tóc chưa biết làm gì thì có một bàn tay ai đó vỗ vào vai tôi như trời gián vậy “ê thằng quỷ ngắm gì nữa mầy bị chuyển xuống lớp cuối rồi còn xuống đó quậy cho nhiều vào ko ai dám làm gì mầy đâu” tôi quay qua thấy thằng trí đang nói với tôi.

“trời sao có vụ này nữa trước giờ lớp mình vẫn học bình thường mà”, “ mầy không biết chứ trường mình không biết ở đâu nghỉ ra chuyện không tưởng là mở lớp học cho những học sinh có khả năng đặc biệt mà mầy thì tao nghỉ chắt là khả năng bơi siêu phàm không con kình ngư nào bơi lại”, tôi với nó ngồi phịch xuống ghế đá “ tao đang buồn thúi ruột nè, tao chuyễn lớp làm như mầy vui lắm vậy nói mà cười híp mắt hả thằng chó ?” tôi hằn học với nó, “mầy chuyễn lớp thì tao vúi lắm chứ không ai tranh chức vị hotboy với tao tụi con gái trong lớp thay vì theo mầy thì giờ phải chạy theo tao, với lại đi lớp mới có bạn mới lo gì, mà mầy thì sợ gì người ta ăn hiếp mầy không hiếp người ta thì thôi chứ”, mẹ kiếp cái thằng dùng từ nghe sao mà ớn lạnh “ thằng chó bạn bè với mày nghe mầy nói tao muốn dọng vô mặt mầy một cái chắt sướng tay lắm” tôi nói với nó.

“tao nói vậy thôi chứ trong lớp mình đứa nào không buồn, tụi nó buồn 1 tao buồn 10 mất một thằng chuyện chăm ngòi nổ trong lớp thì buồn chán được” tôi vỗ vai nó một cái, nó vỗ vai tôi đáp lại hai đứa nhìn nhau cười mà chưa biết chuông đã reo từ lúc nào, đến lúc ông bảo vệ thổi còi thì chúng tôi mới ba chân bốn cẳn chạy bán sống bán chết, vừa chạy vừa nghỉ cái gì mà lớp học cho học sinh có khả năng đặc biệt chứ lớp này phải giành cho anh hai tui mới đúng chứ sao lại có tên tui chứ thật tức cười mà. 11a7, 11a8 trời cuối cùng cũng đến 11a9 mọi người đều vào lớp ngồi hết cả giáo viên nhận lớp làm chủ nhiệm cũng ngồi trên bàn giáo viên rồi, hình như là cô đang điểm danh chưa đến tên tui, tui là gia vỹ tên gần cuối, tranh thủ cô điểm danh không để ý tôi nhón gót nhẹ nhang khum thấp lưng bước vào mấy đứa trong lớp thấy tui cũng nháo nhào bàn tán chắt là về ngoại hình của tôi đầu tiên tui nghe tiếng tui con gái xì xào nhiều nhất.
hên quá khum muốn gãy lưng thì cuối cùng cũng có một cái bàn chót còn một chổ hình như kế bên là một con nhỏ chưa nhìn kỹ mặt lắm tôi ngồi xuống phịch kế bên quay sang thì thấy một con nhỏ xinh lắm tôi thấy hơi buồn cũng hơi thích nếu ngồi kế một thằng thì để bắt chuyện hơn nói chuyện đã luôn, còn ngồi cạnh con nhỏ này bình thường thì không sao nhưng tôi ghét nhất là con gái chảnh nhìn cái mắt đứa nào chảnh muốn tát cho một cái.

Vừa ngồi xuống chưa kịp lau mồ hôi nữa thì nghe một giọng huế đặc “ hotboy mới vào tên gì đó em, lớp có cô chứ có phải chổ không người đâu mà không chào hỏi ai thế em” tôi chưa biết làm gì thì con nhỏ đó kều tay tôi ý nó muốn tôi đứng lên, nghe lời nó đứng lên “dạ em là gia vỹ đến trễ vào lớp không xin phép em xin lỗi cô ạ” trong đầu tui nghĩ nếu cái bà song hương, núi ngự này mà chủ nhiệm tôi hết năm chắt là hết đời tui luôn quá.

ko sao đâu em, ngồi xuống đi lần sao nhớ là phải xin phép cô trước khi vào lớp nghe chưa, ngồi xuống đi em. Bây giờ cô sẽ sinh hoat về nội quy của trường và nội quy của lớp tôi làm chủ nhiệm, tôi vốn là người nói ít làm nhiều vì vậy mà các em…” trời bả nói như vậy mà nói là nói ít vậy làm nhiều không biết làm cỡ nào quay qua định làm quen với con nhỏ kế bên xem nó có năng lực gì mà được vào đây học nhưng quay sang nhìn cặp mắt nó như ngưỡng mộ cô song hương núi ngự đó lắm vậy thui chẳng thèm hỏi nữa úp mặt xuống bàn ngủ luôn sướng hơn, chưa kịp nhắm mắt lại thì “gia vỹ em làm lớp trưởng nhe các bạn có đồng ý không ?” tôi ngóc lên chưa kịp phản ứng thì cả lớp nó đã vổ tay ầm ầm “ vậy là chúng ta nhất trí chọn bạn làm lớp trưởng, lớp trưởng em đứng lên nào” chết chắt lần này là chắt chết giờ phải từ chối sao đây tui đứng lên nhìn thấy mấy đứa con gái nhìn về phía tôi cười cười liếc liếc thấy mà ớn “từ nay em sẽ phải phụ cô quản lý lớp nhe” tôi nhìn cô cười méo miệng rồi ngồi xuống,tiếp tục úp mặt xuống bàn chẳng quan tâm xem thử khi nào cô khai trừ tôi, bả cũng không nói gì làm tui ngủ quên luôn mà không hay.

Tới lúc tôi cảm giác được ai đó đang lây lây vai của tôi ngóc dậy thì thấy anh hào không biết sao tìm được tôi học lớp này hay thế uống trà sữa không vỹ tôi thở dài đứng dậy đi theo anh hào. Tôi uống café, anh hào uống trà sữa thức uống mà ngày nào cũng phải một ly với ổng một ngày thiếu một ly là chết liền luốn đó đã baby rồi mà còn deo kinh nobita rồi kính cô gái xấu xí nhìn tưởng đâu là cháu tui chứ không phải anh tôi đâu tôi thì nhìn già dặn hơn nhiều với lại cao hơn ổng một cái đầu nữa.

“có vẻ như vỹ không hợp với lớp mới hả ? tui với anh hào ở nhà hay ở đâu cũng vậy toàn xưng nhau bằng tên thui “um có lẽ thế không biết trường chia lớp kiểu gì nữa”, “không phải vậy đâu trường làm vậy để giúp học sinh có thời gian để phát triển tài năng của mình mà thay vì phải học nhiều bằng các bạn thì lớp này chủ yếu học năng khiếu còn học kia chỉ là học cơ bản thôi”, “thui dẹp đi vừa mới zô bị cô song hương núi ngự chặt chém muốn xĩu luôn ở đó mà” tôi vừa nói vừa búng cục nước đá không ngờ bay trúng vào đầu thằng ngồi bàn đối diện nó quay sang nhìn thấy hai chúng tôi, tôi ngó lơ nó nhìn ông hào mặt nó dầm dầm sát khí chắt là cục đá trúng đầu đau lắm, nó đá ghế qua túm cổ áo, xách ông hào lên “mày có biết mày làm trúng ai không hà thằng bốn mắt”, “t..ô..i.i.i có làm gì.i.i. đầu cậu làm gì thế…” hào đúng là con thỏ bông nhát gan mà chỉ bị thằng đó hù một chút mà đã sợ phát gió lên rồi, nói lắp ba lấp bấp chẳng ra lời hazi, thằng đó được nước làm tới “thì tao đầm vô mặt mầy một cái là mầy biết mầy đã mà gì liền hà” cả cantin thấy có cải nhau nên nhao nhào bu lại xem, bàn tán ngày đầu năm mà lại có phim hay xem.

“nè nếu cậu không buôn mình ra mình sẽ… mình sẽ… mình sẽ…”, “sẽ làm gì tao hả” thằng đó quát lớn “thì mình sẽ mét cô” cả đám trong cantin cười như ong vỡ tổ còn tôi thì vẫn ngồi đó lắc đầu cười chào thua anh hai tui luôn, tôi không ngờ ảnh có thể nói ra một câu ngố như vậy. “vậy để mình đấm bạn thử xem bạn mét cô bạn, cô bạn làm gì mình nhe?” nó nói trêu ngươi anh hào, nó vung tay thằng này quá đáng chắt là muốn ăn hiếp kẻ yếu đây nó đấm thẳng vào mặt anh tôi, anh hào nhắm mắt lại, tôi đứng dậy kịp đỡ nắm đấm của nó lại.

tôi nắm chặt tay nó đau đến nhăn mặt tôi hất một cái người nó bay vào đống bàn ghế ngã ngỗn ngang, tôi quên kể với mọi người ngoài bơi ra tôi còn học vovinam nữa nên đối với tôi thằng nhải này là chuyện bình thường. tôi quay sang nói với nó “ mầy đừng tưởng tao ngồi im là tao không thấy không biết mầy làm gì nhé, đừng có mà dở thói ỷ mạnh hiếp yếu có giỏi kiếm chuyện với tao nè” bị cả bọn trong cantin cười bò thẳng đó bực dữ cầm cái ghế đứng dậy đinh đập vào người tôi nó vừa đi tới tôi cho nó một đá bay về chổ cũ, anh hào chạy đến vịn vai tôi lại “thôi đi vỹ ngày đầu tiên đi học mà bị mời phụ huynh không hay đâu ba đánh chết đó”, tôi quay sang nói với thằng đó “ mầy chừa cái mặt tao và anh tao ra nghe thằng chó”.

“chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy, trường này loạn rồi sao không xem nôi quy ra gì à ?” nghe tiếng cô hiệu trưởng cả dám dạt ra hai bên, công nhận không biết cô có phải là chị em song sinh gì với phương thanh không mà nhìn cô y trang như là cô giám thị trong giãi cứu thần chết thế, cô tiến tới chổ bọn tôi. Nhìn từng đứa chúng tôi qua cặp kính dày như đít chai người có quyền lực nhất ngôi trường này gọi “em, em và cả gia hào nữa lên văn phòng gặp tôi” nói xong cô quay lưng bỏ đi, tôi mĩm cười vì đối với tôi chuyện này quá bình thường, gia hào thì có vẻ lo lắng lắm.

Wow đúng là phòng hiệu trưởng sướng thiệt máy lạnh chạy suốt mát ơi là, vào đây nhiều lần rồi mà mỗi lần vào lại thấy có gì đó rất mới lạ rất đặc biệt. “Tôi muốn biết chuyện gì xảy ra giữa các em, sao lại đánh nhau trong ngày đầu tiên đến trường chứ, tôi thật không hiểu các em đang nghĩ gì, các em nghĩ trường học là chổ nào hả, không phải là chỗ cho các em chứng tỏ bằng vũ lực đâu nhé có những học sinh như các em thật khiến tôi đau đầu quá đi mất nhưng tôi quan tâm hơn là sao học sinh giỏi của trường lại cũng nằm trong vụ này”, gia hào nhìn cô ấp a, ấp úng “da..a..a thưa cô e..e..em”, “thưa cô lỗi là do em và bạn kia không liên quan gì đến gia hào đâu cô” tôi nhảy vào họng anh hào trước khi cả hai bị mời phụ huynh mặt dù lúc đó chưa có gì gọi là thắm thiết lắm với anh hào nhưng một đứa bị mời phụ huynh dù sao cũng đỡ hơn là một mình ba tôi đi họp phụ huynh cho hai anh em tôi. Nghe tôi nói vậy thằng kia nháo nhào lên “ chính thằng hào ném cục nước đá vào đầu em thưa cô”.

Tôi thấy vậy quay sang hỏi nó “ con mắt nào của mầy thấy gia hào ném cục đá vô đầu mầy hả” nó tru tru tréo lên “vậy là mầy ném đồ hèn vậy mà không dám nhận” tôi nắm cổ áo nó “mầy có hỏi đến tao bao giờ đâu mà nhận hả thằng điên” cô hiệu trưởng đứng bật dậy đập bàn cái rầm “ tôi còn sống ở đây mà các em có xem tôi ra gì không chứ, ngày mai tôi muốn thấy phụ huynh của các em, về lớp hết đi” lúc này cô hiệu trưởng điên lên thật rồi chúng tôi cũng ba chân bốn cẳn chạy là vừa.

về đến lớp ngồi xuống thở không kịp lúc nảy chẳng ghi thời khóa biểu nên không biết tiết tới học môn gì nữa quay sang con nhỏ kế bên dùng nam nhân kế cầu viện nó thử. “ bạn ơi cho mình mượn thời khóa biểu được không vậy” vừa nói vừa mĩm cười tạo thiện cảm với nó không ngờ nó lại sối nước lạnh vào mặt mình mới đau chứ, đúng là ghét của nào trời trao của nấy ngồi cạnh con nhỏ đúng chảnh nó nói với tôi “xin lỗi tập tôi có viết thời khóa biểu nhưng cũng nhìn mặt cho mượn người như bạn đi học mà không chép thời khóa biểu thì hiểu là bạn học hành ra sao rồi đó tôi không cho mượn đâu” nói xong vẻ mặt nó nghinh nghinh nhìn đi chổ khác thấy mà phát ghét nó là con trai tui đánh nó nảy giờ rồi.

“ không cho mượn thì thôi làm gì mà ghê vậy coi chừng ế đó”, tôi cười ha hả nó miếm môi nghiến răng quay sang nhìn tôi chu mỏ lên “ cái đồ con trai gì mà…gì mà” tôi cười nhe răng “gì mà…gì mà” tôi nhái lại lời nó “gì mà cãi nhau với con gái” tôi nghinh mặt hỉnh mũi, “thì sao nè, bà làm gì tui hà 8”. “CÁI GÌ! Tôi mà tám hả” nó thở dốc theo kiểu hàn quốc “ có ế tôi cũng chả thèm thứ như ông nhé”, “ai cho mà thèm chứ bà về nằm mà mơ, mớ mà gọi anh vỹ ơi anh vỹ ơi nhé” tôi bắn con nhỏ này thật là sướng miệng còn nó thì cứ làm như kiểu giận của mấy cô hàn chắt là bị nhiễm nặng lắm đây. Nó lạy quay sang “ anh quỷ thì có” tôi định cho con nhỏ một phát đo ván thì con nhỏ bàn trên quay xuống đưa tập cho tôi nó không đẹp bằng bà 8 bên cạnh nhưng cũng dễ thương và giọng nó thì ngọt như mía “lớp trưởng thời khóa biểu nè cậu chép vào đi sắp vô học rồi đó” cô ấy nói với tôi.

đi với bụt mặt cà sa, đi với ma mặt áo giấy tôi mĩm cười lấy cuối tâp trên tay con nhỏ “ cám ơn bạn nhe”. “nhám nhơn nhạn nhe” con nhỏ 8 kế bên nhái tôi cái môi nó chề mún đụng cái bàn tôi quay sang nhìn nó nói “ nhà nhám”( bà tám). Nó mĩm môi nghinh nghinh chẳng nói gì. “ cám ơn nhe, ủa mà bạn tên gì vậy”, cô ấy mĩm cười nói như gót mật vào tay tôi “ mình tên như thảo, mình là lớp phó” nói xong cô ấy quay lên còn bà tám kế bên tôi thì lại lãi nhãi “ nhủa nhạn nhên nhì nhậy” nói xong tự cười một mình đúng là đồ khùng.

Hai tiết văn giống như là cực hình vậy cuối cùng cũng được về hazi. Trời không phải chứ ngồi đợi trên xe gần nữa tiếng rồi ma chưa chiu ra nữa ngủ quên trong lớp sao, thôi đành lấy điện thoại ra gọi cho hắn vậy trời đúng là cái ông này lấy điện thoại của người ta phá phách không à cái gì mà cài tên người gọi là “hai iu” chứ còn cái hình chup baby nữa chứ, y chang con tám ngồi cạnh tôi nghiên hàn quốc không chịu nỗi. gọi sao không bắt máy vậy, ông này muốn gì đây, gọi thêm lần nữa. cuối cùng cũng bắt máy rồi “ alo làm gì mà giờ chưa ra vậy, ghét nhất là ai bắt tôi đơi đó mau ra nghe chưa”, tôi chẳng nghe bên kia trả lời gì tôi alo thêm vài tiếng nữa thì nghe tiếng một người lạ trả lời, tôi cá là tiếng của thằng lúc sang đánh nhau với tôi “mau mà zô đây hốt xác anh mầy về nè, thằng chó hahahahaha.

Nhà vệ sinh nam tao cho mầy 3 phút ” có chuyện không hay rôi tôi vội mở cửa xe phóng như lau chạy một mạch vào trong trường bỏ ngoài tay tiếng của ông tài xế nói với theo tôi. Tôi chạy đến nơi mệt không thở nổi hai tay chống xuống gối vừa thở hòng hộc vừa nhìn quanh xem tụi nó đang ở đâu mồ hôi tui đổ ước cả người, mồ hôi từ trên tóc nhiễu xuống từng giọt từng giọt, ah tôi thấy rồi bọn nó hai đứa đang giữ gia hào thằng đánh tôi lúc sang thì đứng khoanh tay nghiên mặt nhìn về phía tôi cười đễu, cũng may tụi nó chưa làm gì gia hào.

tôi đứng thẳng người dậy đặt tại ngang miệng ho vài tiếng lấy lại giọng đi tới chổ bọn chúng, “khôn hồn thì mau thả anh tao ra tụi bây sẽ lành lặng ra khỏi chổ này” thằng đó nhìn tôi cười khanh khách “ câu đó tao nên nói với mầy thì đúng hơn hơn khôn hồn thì mau quỳ xuống xin lỗi tao chuyện lúc sang từ nay về sao kêu tao bằng anh thì tao sẽ thả anh mầy ra quá dễ đúng không hahaha”, “ dễ vậy sao chỉ cần tao làm vậy mầy sẽ thả anh tao ra ah, được tao sẽ làm” tôi nói với nó, gia hào trong đó giẫy đụa la lên “gia vỹ ah đừng làm như vậy mau về đi” tôi làm như mình không nghe thấy gì đi đến từ từ cuối xuống rồi tôi bật dậy đánh đầu vào mặt nó, nó té ngữa ra phía sau mũi đang chảy máu lấy tay quẹt máu trên mũi nó nó kêu hai thằng kia xong vào đánh tôi, hai thằng nhải này đối với tôi là chuyện nhỏ tôi nắm đầu từng thằng mà đánh.

Tụi mầy tưởng tao là ai chứ quỳ xin lỗi mầy hả, mơ đi cưng. Nó đến giữ tay gia hào lại cho hai thằng kia ra đánh tôi, một mình tôi mà chọi bốn thằng tôi sơ ý bị một thằng đánh trúng mất thế hoàn toàn tôi bị bọn chúng nhào zô đánh tôi tới tấp nhưng tôi biết thế đỡ nên cũng chưa hề hớn gì chưa tìm lai được thế chủ động thì tôi nghe tiếng anh tôi la lớn, tôi chưa biết chuyện gì xãy ra quay sang thì…

Tôi quay sang thì không biết từ bao giờ thằng lúc sáng trên đầu nó đang dội cái xô lau nhà còn gia hào thì cầm cậy lao nhà đùng đùng xông đến lấy cây lau nhà quất tới tấp vào người bọn chúng chừa bao giờ tôi thấy gia hào mạnh mẽ và nổi điên ah không nổi loạn đến như vậy. gia hào quất bọn chúng chạy toán loạn vừa quất bọn chúng hào vừa thét “đánh em tao hả, dám đánh em tao hả”, bọn chúng sợ cây lau nhà hơn là sợ gia hào, bọn nó thấy gia hào điên quá nên bỏ chạy hết tôi thì ngơ ngát đơ người ra nhìn anh thôi, tôi không biết phải làm gì nữa.

thấy bọn chúng chạy hết gia hào chạy vội đến đỡ tôi dậy ai ngờ chứng hậu đậu lại tái phát không biết có phải vấp hột lúa không mà té sóng soài lúc đó tôi chỉ biết để tay lên trán thở dài chịu thua anh luôn thôi. Tôi chống tay xuống đất ngồi dậy đi đến chổ gia hào nắm tay ổng kéo dậy. vừa buông tay ra thì lại. Bịch, té xuống. tôi ngồi xuống coi thì thấy gia hào đang nhăn mặt nước mắt sắp chảy ra chắt là bị chặt chân rồi, trời! đầu gối thì trầy một lổ còn đâu cậu nhóc thư sinh hồi sáng, giờ nhìn thảm hại ghê. “ông đau lắm à”, gia hào nhìn tôi cố mĩm cười “ một chút thôi mình về thôi” chống tay cố ép mình đứng dậy nhưng gia hào làm không được, nhìn gia hào lúc này thật là.

thôi để tôi cõng vậy, tôi không nói gì nắm tay gia hào choàng qua cổ tôi rồi sốc gia hào một cái anh đã lên lưng tôi rồi. cõng anh trên lưng tôi từ từ đi, tôi cảm nhận tim anh hào đang đập vào lưng tôi thình thịch không biết có gì mà tim anh lại đập nhanh như vậy, gia hào bị suyễn chứ có bị tim đâu hazi thôi kệ mau ra xe thui. “nặng không gia vỹ”, tôi trả lời lại cụt ngủn “không”, gia hào lại hỏi tôi “không nặng thật chứ”, “ đã bảo không mà” tôi trả lời. “lúc nảy thấy vỹ bị đánh sợ quá nên không còn biết mình là ai chỉ muốn bảo vệ cho gia vỹ thôi hihihi”, tôi đứng dừng người lại quay mặt sang hỏi gia hào “vì muốn bảo vệ tôi mà hai nỗi loạn đến như vậy ah”, anh ấy xiết chặt chút nữa ngã đầu anh chạm vào đầu tôi “ thì trong phim hàn lúc nào cũng có cảnh nỗi loạn như thế mà” tôi không nhìn nhưng tôi có thể tưởng tượng mặt mơ mộng của ổng lúc này.

Haza thật tức cái ông này chết mà mình đang có chút gì đó cảm động về tình anh em, vì em mà người anh có thể biến đổi hoàn toàn để bảo vệ cho em ai ngờ ổng lại tưởng là mình đang sống trên phim, nghiện hàn hết thuốc chữa. tôi sốc gia hào lên một cái rồi cõng hắn ra đến xe không nói gì mất công lại bị sock, sáng giờ bị sock hơi nhiều rồi.

Xe vừa vào sân thui tôi đã thấy mẹ tôi hớt ha hớt hãi chạy ra cũng dễ hiểu thôi ngày đầu tiên đi học mà về trễ thế người cẫn thận như mẹ tôi không lo làm sao được chứ. Thấy hai anh em tôi bước xuống xe hình dạng người không ra người mà không ra ma, mẹ tôi hỏi như chưa bao giờ được hỏi nào là “hai đứa sao thế, bị làm sao vậy, có sao không có đau không” hay là “nói cho mẹ biết chuyện gì đã xãy ra đi”.

Tôi chẳng nói gì bỏ đi vào nhà luôn để anh hào ở đó tha hồ đối đáp với mẹ. tôi vào phòng vội nhảy lên chiếc giường thân yêu của mình nằm mới sướng làm sao thật thoải mái, ấy chết đây không phải giường mình mà là giường của anh hào, tôi không biết ba nghỉ sao khi hai đứa tôi lớn hết cả rồi mà nhất quyết không cho hai đưa tôi ở phòng riêng chứ cứ bắt ép hai anh em chúng tôi ngủ chung chiếc giường tầng này đúng là chán thật, anh hào ngủ tầng dưới còn tôi nắm tầng trên. Tôi nghe tiếng cót mở cửa, thì ra ông hào đã đối đáp với mẹ xong, tôi còn nghe tiếng mẹ kêu với lên “tắm rửa mau rồi xuống ăn cơm ba đơi tụi con đó” cái gì không phải chứ trưa nay ba ở nhà thì chết tui rồi.

đang suy nghĩ thì ông hào đá vào mông tôi một cái “nè thay đồ đi rồi xuống ăn cơm đồng chí nhỏ, hôm nay là ngày đầu tiên đi học của tụi mình nên ba cố tình về ăn cơm đó nhanh đi để ba đợi đó”. Tôi vừa đứng dậy vừa cởi áo sơ mi ra tôi không giống anh hào thay áo cũng phải chạy vào tolet thay, vừa cởi áo tôi vừa nói “nếu ba biết ngay ngày đầu tiên đi học mà đã đánh nhau thì chắt mắc cười lắm ha” bỗng tôi nghe tiếng gia hào la lên “trời, sao dữ vậy nè” tôi chưa kịp mặt áo nữa thì ổng chạy đến xoay tôi vòng vòng “trước ngực cũng có nè” à thì ra gia hào phát hiện ra những vết bầm lúc sáng bị tụi nó đánh.

Tôi chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy trên tay anh hào cầm lọ thuốc nắm tay tôi kéo tôi ngồi xuống giường “để hai thoa thuốc cho mau tan máu bầm nhe” tay anh hào từ từ, chạm gần đến ngực của tôi, tôi lấy tay mình hất tay anh hào ra “ thôi để tui tự thoa được rồi” tôi giật chai thuốc trên tay anh hào nhưng bất cẫn làm nó rơi chai thuốc xuống sàn, gia hào vội chạy đến nhặt lọ thuốc rồi quay lại chổ tôi “thấy chưa cầm lọ thuốc còn không xong nói chi là thoa, để hai làm cho phải vừa sứt vừa bóp thì mới mau tan máu bầm biết chưa” trời cái gì vừa sứt vừa bóp chừ nghe nổi cả da gà.

Tôi đang ngồi trên anh hào nhẹ nhàng quỳ gồi xuồng giữa hai chân tôi, đầu của ảnh ngang tầm với ngực của tôi, mặt gia hào đối diện với ngực tôi. Tôi cảm nhận được hơi thở của anh hào dồn dập đang thổi vào những sợi lông măng trên ngực tôi, hình như anh ấy đang rất hồi hợp thì phải tay anh ấy nhẹ nhẹ, run run chạm vào ngực tôi, tự nhiên không biết sao nửa, đây không phải lần đầu người ta chạm vào ngực tôi, lúc trước tôi nhớ có con nhỏ tỏ tình với tôi một tay của nó cũng chạm vào ngực tôi như thế này nhưng tôi không có cảm giác như bây giờ không biết phải diễn tả sao đây nó tê tê giống như bị điện giật nhưng tôi cá là bị điện giật sẽ không sướng như thế,

tay của anh vẫn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng xoa xoa chổ bầm của tôi, tôi đang cuối xuống nhìn gia hào, chốc lát gia hào lại nhít đầu lên một chút mũi tôi chạm vào tóc của anh ấy mái tóc nâu tự nhiên, thật mềm mại làm sao không biết ông này gội dầu gội gì mà có mùi thơm lạ thế nhỉ giống như mùi cỏ vậy hay là hoa dại nhỉ nhưng nó làm tôi như bị quyến rũ luôn vậy tôi cứ cuối xuống hít một hơi thật sâu rồi ngữa ra sau từ từ mà thở ra giống như người hút thuốc vậy. “hai đứa đâu rồi có xuống ăn cơm không thì bảo tiếng mẹ tôi réo lên” anh hào nghe vậy vội đứng dậy vô tình đạp nắp chai thuốc, trời ơi không phải chứ…

Cả người của ổng đổ sập xuống nằm đè lên người tôi, hai tay chống lên ngực tôi, bốn mắt nhìn nhau đắm đuối hai chiếc mũi của hai chúng tôi còn 0,01cm nữa là chạm vào nhau. 1 giây, 2 giây, 5 giây, 12 giây, 48 giây chúng tôi vẫn năm yên không ai cữ động không ai nhúc nhít cứ như thế mà nhìn nhau, tôi chắt là bây giờ tim của anh hào cũng đập loạn xạ giống như tôi vậy. chợt anh hào như hoàn hồn lại lắc lắc cái đầu đến nỗi rơi cái kính xuống ngực của tôi, anh vội ngồi dậy, vuốt vuốt lại tóc. Tôi thấy mặt anh đỏ bừng, tôi đi đến đưa anh cái kính, anh vội deo lên rồi đi xuống dưới không quên quay lại nói với tôi “ xuống nhanh nhe ba đợi đó”

Tôi từ trên lầu bước xuống, ngồi vào bàn vừa mới cầm chén cơm lên định gấp thức ăn thì ba tôi nặng giọng “có mời ai chưa vậy” hơi thật là ăn cơm thôi mà có cần gắt rối vậy không chứ “mời ba, mời mẹ, mời anh ăn cơm”, bầu không khí bây giờ nặng trĩu không ai nói tới ai, khác với vẻ thường ngày trong bàn ăn ai cũng cười cười nói nói. “Hôm nay hai đứa làm gì ở trường hả?” tôi và anh hào đang cắm cúi ăn vừa nghe ba nói hai chúng tôi từ từ ngẫn đầu lên nhìn, tôi thấy ba vẫn thản nhiên ăn cơm, “dạ lỗi là do con hết gây sự với mấy đứa du côn nó đánh con không được nên tìm anh hai trả thù thôi, à với lại cô hiệu trưởng nói là ngày mai ba đến gặp cô” tôi nói với ba.

“con nghỉ trường học là nơi nào chứ, con không tôn trọng trường học không tôn trọng nội quy thì làm sao con có thể học giỏi được chứ, người như con sau này làm sao thành công được chứ”, ba nói với tôi mà không buồn nhìn mặt tôi một cái như chẳng quan tâm tới tôi. Tôi vừa há miệng ra định cãi nhưng mẹ tôi nhìn mặt tôi là biết tôi sắp nói gì nên đã nhảy vô họng tôi trước “con hư quá ăn cơm đi, mai ba không có thời gian đi gặp cô hiệu trưởng đâu mẹ đi thay ba”. Tưỡng đâu mẹ đã chữa lữa cho tôi ai ngờ ba vẫn còn nhớ là phải phạt tôi “con sẽ làm thay việc nhà cho mẹ trong vòng một tuần những việc như rữa chén, dọn nhà, giặt đồ, vâng vâng và vâng vâng”, nói xong ba tôi bỏ chén xuống rồi bỏ đi lên lầu chắt là ba tôi đang rất giận, thui hình phạt như vậy là nhẹ với tôi rồi, tôi nhìn theo ba cười méo miệng.

“hơi khỏe quá một tuần nữa mẹ của các con không phải làm gì tha hồ mà làm đẹp, tha hồ mà shopping hahaha” mẹ đang trêu ngươi tôi ấy mà, bây giờ tôi mới hiểu vì sao nhà tôi nhiều việc cũng không phải thuộc dạng thiếu thốn tiền bạc nhưng sao ba tôi lại không mướn người làm, haza một tuần mà làm việc nhà chắt là tôi không ra người mà ra con osin quá hic. “không sao để hai làm phụ gia vỹ nè” anh hào vừa nói vừa gấp cho tôi con tôm to, tôi bỏ đũa xuống không thèm ăn nữa đứng dậy đi lên cầu thang một mạch.

“cái thằng này, con không ăn cũng nhớ lời ba dặn rữa chén nghe chưa” tôi quay sang nhìn me cười méo “biết rồi hoàng thái hậu quyền lực của tôi” tôi bỏ lên lầu. ra ban công trước phòng tôi ngồi hóng mát, nằm ngữa lưng ra chiếc ghế bố tre nằm mà hóng gió, đúng là gió mát thật nhưng nó chưa thổi bay hết nhưng gì bực dọc của tôi từ sáng tới giờ hôm nay đâu phải thứ 6 ngày 13 đâu mà xui xẻo thế, hết gặp con bà tám, một thằng điên còn bị ba phạt nữa xui xui xẻo quá đi.

Tôi ngồi dậy nhảy xuống đất, hít đất vài cái, tôi đứng lên cởi phăng cái áo ra leo lên ghế nằm tiếp, tư nhiên nhìn thấy vết bầm trên sáu múi bụng tôi lại nhớ đến chuyện lúc nảy của tôi và anh hào, tôi nhớ lại hơi thở của gia hào phà vào ngực tôi rồi lúc gia hào nằm trên người tôi hơi thở của anh ấy phà vào mặt tôi, tôi hít lấy hơi thở của gia hào vào mũi nó có cảm giác gì đó gì gì đó tôi không biết nói sao nữa.

trời tự nhiên sao nghĩ đến chuyện này thằng nhỏ tôi lại chào cờ thế này tôi đang mặc cái quần short mỏng nến có thế thấy rõ hix thật là, tự nhiên có ai đánh vào vai tôi, tôi quay lại thấy thì ra là anh hào tôi muốn đứng dậy đánh lại ảnh một cái nhưng chợt nhớ thằng nhỏ mình vẫn chưa chịu xuống nếu để anh hào thấy thì quê chết nên tôi vội lấy cái áo đè lên thằng nhỏ không nghe lời của mình, anh hào thấy tôi có hành động lạ nên liền chạy đến líu ríu “có gì mà che lại vậy cho hai xem với” tôi vôi nhảy xuống ghế một tay lấy chiếc ao vịn ngay chổ thằng nhỏ của tôi rồi chay,

hai anh em tôi đuổi bắt nhau vòng vòng, gia hào vừa chạy vừa nói “cho hai xem với mà anh em không có gì mà ngại chứ” đúng là ông hào này con nít giỡn dai chẳng chịu buông tha cho tôi cứ chạy vòng vòng thế này mệt đứt hơi được “ cho ông xem mất công của tôi lớn hơn ông lại ganh tị nữa” gia hào cứ đuổi tôi hết chổ này đến chổ khác bực mình quá tôi đứng sựng người lại nhìn vào mặt anh hào nói “ nè muốn xem lại đậy cho xem nè” bây giờ đổi sang gia hào ngượng tôi thấy mặt ảnh hơi ửng đỏ tôi biết ảnh chỉ giỡn chơi vậy thôi chứ nhát như thỏ haha, thấy gia hào vậy tôi làm tới luôn “ lại đây tôi cho xem nè” thắng thế thật rồi tôi thấy anh hào đỏ bừng má hơn lúc nảy nữa còn lấy tay gãi gãi đầu mắt thì tròn xoe nhìn tôi chớp chớp. thấy vậy tôi bỏ luôn cái áo xuống thằng nhỏ tôi oai vệ hiện ra sau lớp vãi quần short, nó đội lên nguyên một cái lều.

đáng lẽ nảy giờ chạy vòng vòng thằng nhỏ tôi nó đã xuống rồi ai ngờ giờ nó lại lên chắt nó đang muốn như tôi chọc anh hào đây mà, “sao còn đứng đó đến đây tôi cởi ra cho xem” gia hào vẫn đứng như trời trồng vậy thấy vậy tôi tới luôn “ vậy thì đúng đó xem luôn cũng được tôi đêm một hai ba tui kéo quần xuống ông nhìn cho kỹ nếu không không có lần sau đâu đấy” hai tay tôi nắm vào lưng quần tôi đếm “ một…hai…ba” tôi bạo gan kéo lưng quần mình xuống quá nữa đùi, thằng nhỏ tôi bật ra vừa dài vừa to công nhận tôi nễ mình ghê, nghía mắt về phía gia hào tôi thấy hai tay ảnh run run bụm mắt mình lại rồi.

“nè anh không xem mai mốt không có cơ hội để xem nữa đâu đó tôi kéo lên ah” tôi nhìn xuống thấy quần của anh cũng u lên một cục nhưng chắt có mặt quần lót nên phải nhìn kỹ mới thấy tôi keo quần lên tôi biết chắt là anh không dám xem mà hihihi nên tôi mới gan như vậy, gia hào hai tay vẫn bịt mắt xoay lưng lại rồi đi zô. Tôi đứng ngoài này cười anh ấy, đúng là ngây ngô thất chỉ có vậy thui mà cũng mắt cở đỏ mặt thật là. Xong thì khoãng 15 phút sau tôi cũng đi zô và làm một giất lúc nảy tôi bỏ lên tôi biết là mẹ hay anh hào đã rữa chén giùm nên tôi leo lên trên tầng trên của tôi ngủ ngon lành tôi không quên nhìn xuống chổ anh hào tôi thấy anh đã ngủ hay giã bộ ngủ cũng không biết nữa nhưng làm anh em bao nhiêu lâu nay rồi tôi mới thấy anh ấy ngủ giống như một thiên thần vậy, một thiên thần nhỏ.

Sáng nào cũng đến trường cũng phải đối diện với đống bài vở, với con nhỏ quỳnh bà tám, với cô sông hương núi ngự với cái chức lớp trưởng tôi sơ đến phát ngán. Hôm nay vẫn như ngày hôm qua vẫn ăn sáng vẫn đến lớp không có gì đặc biệt. dối với tôi chuyện hôm qua là bình thường nhưng đối với anh hào dường như vẫn còn ám ảnh về chuyện bị thằng điên hôm qua hù dọa thì phải mắt cứ dáo dát nhìn xung quanh xem có ai nhảy ra bắt ổng không, hơi thật là gan của thỏ bông mà nhưng tôi cũng không vội đi mà đứng bỏ tay vào túi quần, nhìn thật là mắc cười quá đi.

Tôi trong theo dáng gia hào đi, xa dần xa dần về lớp của anh tôi chắt là gia hào đã an toàn vào lớp thì tôi mới quay lưng đi về lớp của mình. Cái này có được gọi là quan tâm không ta, tôi không biết nhưng cũng chỉ có tôi mới biết đây có phải là quan tâm không thôi. Đi tới của lớp rồi nhìn vào đó thật là chán nhớ lớp cũ của tui quá, lúc còn học ở lớp cũ có mấy thằng bạn lúc nào cũng đi phá hết chổ này đến chổ kìa thật là vui bậy giờ học lớp này ngồi xung quanh là hai co nhỏ làm sao mà lặp nhóm quậy phá mà tôi nhìn kỹ mấy đứa con trai trong lớp tôi chúng nó cũng chẳng hòa đồng lắm nên tôi cũng ngại làm quen. Chán thật, tôi vào lớp thấy con quỳnh bà tám ngồi đó, nó đem nguyên cái bàn trang điểm ở nhà nó vô lớp hay sao mà tui thấy trên bàn đầy đủ cả các món nào son nào phấn trên tay nó còn cầm hẳn một cái gương cứ soi soi vẻ vẻ đúng là hết nói nổi.

tôi đi đến ngồi xuống con nhỏ quay sang liếc tôi một cái nhướng nhướng con mắt rồi quay đi như chẳng thèm để ý đến tôi. Tôi cũng chẳng thèm để ý đến nó làm gì nhưng nhìn bộ mặt nó, tôi lại nghỉ nếu nó và gia hào ở chung một nhà chắt là chết tui luôn quá nghỉ sao một mình ông hào lãi nhãi mà cộng thêm nó chắt hai người không nói tiếng việt mà chuyễn sang nói tiếng hàn luôn quá. Mà không nghĩ thì thôi nghĩ đến anh hào tôi lại nhớ chuyện hôm qua tôi lấy của quý ra trêu hào làm hào ngại đổ mặt giờ nghỉ lại còn mắc cười. bỗng tôi bật cười thành tiếng, con nhỏ tám tưởng tôi cười nó hay sao mà liếc mắt liếc mũi chu tréo lên “tư nhiên ngồi cười một mình đúng là đồ không bình thường” tôi chợn mắt ra không hiểu gì hết tự nhiên bị con nhỏ đó chửi tức thật mà:

– “nè tui là gì mà bà chửi tôi hả, muốn kiếm chuyện hả” tôi quay sang giật cái gương trên tay nhỏ quỳnh. Nó quay qua giật cái gương lại, mím môi, xéo mắt nhìn tôi nói

– “ nè ai muốn kiếm chuyện trước hả tự nhiên ngồi cười bộ điên sao mà cười một mình chứ” nó lấy cái quạt ra tui thấy trên quạt in hình gì suju, bigbang biết chắt nó với gia hào cùng chung một giuột là fan cuồng của kpop tôi ghét nhất là mấy thằng đó hát nghe chẳng hiểu gì phải chi nghe tiếng anh thì còn hiểu nghe tiếng hàn thì bó chiếu luôn hiểu gì chết liền khoái là khoái cái mã đẹp trai của mấy thằng đó thôi, mà nó đẹp trai thì sao có bao giờ đụng được nó đâu mà fan với lại hâm mộ.

– “ miệng tui, tui cười mắc gì tới bà mà bà nói. Tôi trả lời nó.

– “ miệng ông, ông cười, nhưng mà chuyện hôm qua tới giờ mới cười nói không bình thường còn cãi”, nhỏ này mà là con trai thì nảy giơ tôi tát nó lồi răng.

– “ thôi sao lúc nào cũng thấy hai người cãi nhau vậy bạn mới không mà có gì thì từ từ chứ” thảo vừa mới zô đứng nhìn hai chúng tôi. Hai đứa tôi chợn mắt nhìn nhau, hứ..ứ.ư một cái thì mỗi đứa quay sang một bên.

– “ có chết tôi cũng không đội trời chung với bà tám này” tôi nói.

– “ thật là nhục nhã khi đội trời chung với người như ông.

Tôi nhịn hết nỗi con nhỏ này rồi nó muốn tôi đánh nó thật đây mà, thà mang tiếng đánh phụ nữ nhưng cũng không thễ để con nhỏ này lên mặt được.

– “ thôi cho tui xin hai người luôn đó đừng cãi nhau nữa có ý kiến này rất hay muốn hỏi hai người nè” nhỏ thảo vừa để cặp vừa ngồi xuống.

Hôm nay nó mặt áo dài lại xõa tóc trông ra dáng nữ sinh đáo đễ. Nó hất mái tóc ngang qua mặt tui, tui nghe mùi tóc của nó chẳng chạy đâu được giống y trang mùi tóc của gia hào không sai vào đâu , mùi cỏ non rất dễ yêu, nó làm tôi nhớ tới gia hào, trời sao tôi có cảm giác như gia hào hiện hình ở đâu đây vậy. không lẽ tôi bị gì sao, sao nhìn cái gì, thấy cái gì, nghĩ cái gì thì cũng dính đến gia hào vậy.

tôi bị như vậy không phải mới đây, mà từ khi tui từ chối con nhỏ bí thư tỏ tình với tôi thì mới bắt đầu nghĩ đến tại sao tôi không có cảm giác gì với mấy đứa con gái. tôi cũng có tò mò lên mạng search thử nhưng những bà tiến sĩ tâm lý toàn trả lời đâu đâu chẳng trả lời vào vấn đề chính gì cả. Tôi không ẻo lã, thích thể thao, mạnh dạn hoàn toàn giống với những đứa con trai bình thường, không biết sao tôi lại có cảm giác gì đó với chính anh ruột của mình. Tôi thích ở nhà nhìn anh hào học bài hơn là đi patin với mấy đứa bạn trong lớp, tôi thích chọc anh, chọc cho đến khi nào anh phát khóc thì thôi. Từ lúc trong đầu tôi có ý nghĩ là mình thích anh hào thì tôi lạnh nhạt dần với anh, tôi vẫn quan tâm anh nhưng tôi không nói cũng không muốn anh biết tôi đang quan tâm đến anh.

– “nè nảy giờ có nghe như thảo nói gì không vậy, đúng là bất lịch sư” tiếng của bà tám làm tôi như hoàn hồn lại.

– “ờ..ờ.ơ mình xin lỗi nảy giờ thảo nói gì vậy ?”

– “ko nghe thì thôi đi hỏi lại làm gì nữa người gì đâu mà” con nhỏ quỳnh này nó không chọt tôi nó chịu không nổi mà.

– “mình nói là thứ 7 tuần này trường mình hợp công nhân viên chức nên toàn trường được nghĩ, mình muốn mấy đứa tụi mình tổ chức đi picnic, để mấy đứa mình có cơ hội làm quen, hiểu nhau hơn. Vỹ đi với tụi mình cho zui nhe” thảo nói với tôi.

– “ư…ưmm..ư” tôi chưa kịp trả lời thì con nhỏ quỳnh lại nhảy zô.

– “thui tới lúc đó quỳnh sẽ đi với thảo còn ai kia không dám đi với tụi mình đâu tại vì người ta tự ái sắc đẹp với tụi mình mà”.

Nghe thảo mời tôi chưa biết mình sẽ định như thế nào nhưng nghe con tám nó sock tôi, tui chịu không được, dã ngoại thôi mà cần gì phải sợ đi thì đi có gì đâu chứ.

– “ừm vỹ sẽ đi chung với thảo nhe với lại cho ai kia biết đừng quá tự tin với mình ahahaha” tôi nhìn sang thấy con nhỏ nhìn tôi bằng nữa con mắt, nhìn nó tôi cũng mắt cười.

– “ vậy là hai người hứa với thảo rồi nhe, hẹn thứ 7 nhe”, thảo toe toét nhìn tôi với con quỳnh.

– “ủa mà đi đâu vậy” tôi hỏi thảo.

– “ừm đi vũng tàu đó, cho gần thành phố hihi” thảo nói xong quay lên cũng sắp vô học rồi.

Cái gì chứ, đi biển! trời tôi ghét nhất là biển, nhưng chính xác hơn là tôi sợ biển vì lúc nhỏ tôi có ký ức không tốt với biển cho lắm, tôi cũng chẳng muốn kể nhiều đại khái là bị chết đuối nhưng cũng từ đó mà tôi muốn chinh phục mặt nước nên mới trở thành một tay bơi, còn khi ra xuống biển thì tay chân tôi không cữ động được. từ lần đó tới bậy giờ tôi không bao giờ ra biển và không bao muốn nhìn thấy biển.

nhưng ngược lại với tôi anh hào cực kỳ thích biển năm nào ảnh cũng đòi đi biển nhưng nếu đi biển thì tôi ở nhà nên ba mẹ tôi cũng khá nhứt đầu. bây giờ sao đây lở nhận lời không lẽ giờ từ chối, con tám thế nào cũng nói nào cũng nói này nói nọ. không lẽ giờ nói là hôm đó mình có việc đột xuất đi không được hay là hôm đó mình giả bệnh không đi nhỉ, thui hay là nói thẳng với tụi nó là mình sợ biển, như vậy cũng không được, làm như vậy con tám nó sẽ cười tôi thúi mũi. Hazi sao đây ta…

– “ có nghe cô hỏi gì không hả ??” tôi lo ngồi nghỉ mà chẳng biết chuông reo từ lúc nào, cô zô từ lúc nào, không biết tôi có đứng lên chào cô không nữa, nhưng giờ thì tôi thấy một cái áo dài tím trước mặt, một giọng huế đặc tôi tưỡng mình đang chu du trên sông hương chỉ còn thiếu cái nón bài thơ nữa thôi. Tôi đứng lên tay xoa xoa gáy.

– “d..ạ..ạ…a cô hỏi lại em không nghe rõ câu hỏi ạ” tôi ấp a, ấp úng nhìn cô, các bạn trong lớp tôi cười ầm lên, trời tụi nó cười cái gì chứ có gì mắc cười đâu chứ.

– “ cô hỏi em trào lưu lãng mạng trước năm 1945 của việt nam là gì những tác giả nào tiêu biểu cho giai đoạn đó” cô nghiêng mặt nhìn tôi. Tôi chuyễn từ xoa xoa sau gáy sang chấp tay sau đít nhìn cô đắm đuối:

– “ thư..ư..a cô em không biết” cả lớp lại kéo lên một tràn cười, tôi nghe tiếng của con nhỏ tám cười lớn nhất cũng may là cô cho tôi ngồi xuống nếu đứng đó trả lời một hồi nữa thì tui chui xuống lổ luôn quá.

Một tiết, hai tiết cuối cùng cũng trôi qua, đến lúc chơi tui nhẹ nhõm cả người. trước khi ra chơi tôi đã nhận được tin nhắn của gia hào rủ tôi xuống cantin uống trà sữa. không biết từ bao giờ đây đã là thói quen của chúng tôi, hình như trong lớp anh hao chẳng chơi chung với ai cứ ra chơi là rũ tôi trà sữa chán thiệt đi riết rồi làm biếng với lại năm nay lớp tôi vừa xa cantin vừa xa lớp của gia hào, qua đó vừa đi vừa về cũng mất 10 phút, đi không cũng hết thời gian ăn uống gì nữa. nhưng không thấy tin nhắn hay thấy tin nhắn thì cũng phải xuống cantin uống trà sữa với ổng thôi thói quen với lại ngồi ở đây nghe con nhỏ tám với thảo bàn một hồi tôi lại lộ ra chuyện mình sợ biển nữa, nhưng sợ nhất là đấu khẫu với con tám nói với nó một hồi là ọc máu liền…

Tôi đi gần đến cantin thấy gia hào đang đứng đợi tôi, hơi chắt là sợ thằng hôm qua đây mà. Tôi đi đến chẳng thèm gọi anh ấy chỉ đi ngang qua anh hào tò tò đi theo tôi.

– “gia vỹ biết không hôm nay lớp của hai mới có một cậu học sinh mới chuyễn trường từ hà nội vào á nhìn cậu ấy giống y như là siwon vậy mà cô còn sắp cho hai ngồi chung với cậu ấy nữa hihihi,…”

Vừa nói gia hào vừa cười híp mắt thật là chịu hết nỗi nói về người con trai khác trước mặt em trai mình vậy đó hả hazi thật là. Tôi cũng chẳng thèm nói gì nói một mình một hồi cũng tự huê rồi nghĩ thôi, nhìn ổng tôi thật là chán cứ tíu tít cái miệng, nhìn cái miệng của gia hào nói tôi muốn cắn một cái cho sứt môi luôn khỏi nói biết vậy không thèm xuống đây nghe ổng lải nhãi. Tôi thấy bàn tay ai đó kều vào vai tôi, quay lại thì thấy thảo và con bà tám.

Tôi thấy bàn tay ai đó kều vào vai tôi, quay lại thì thấy thảo và con bà tám.

– “bạn bè tốt quá hà ra chơi xuống đây uống trà sữa một mình” con quỳnh lại chọt tôi, tôi đang bực trong người đó nhe chọt tôi, tôi đánh thiệt không nhịn nữa đâu

– “hai bạn là bạn của gia vỹ hả ngồi chung đi nhe” anh hào nói

– “thôi mình ngồi xuống đây chung với vỹ luôn đi đằng nào cantin cũng hết bàn rồi” – thảo

– “ừm tớ có nói là không ngồi ở đây đâu chứ”, con quỳnh vừa nói vừa chu chu dãnh dãnh cái miệng tôi cũng chẳng thèm để ý.

– “cậu là bạn cũ của gia vỹ à” – thảo

– “không mình là gia hào anh của gia vỹ nhưng suýt soát tuổi nhau nên xưng bằng bạn được rồi hihihi” gia hào vừa cười vừa nói với hai cô bạn của tôi thật tươi tắn, tôi vẫn ngồi yên mà không nói gì thì nghe tiếng nhỏ tám chọt zô

– “bạn là anh của gia vỹ hai là em của gia vỹ thế nhìn bạn tưỡng học sinh lớp 10 không đó hihi mà mình cũng thoáng hiểu ra rồi không phãi bạn trẻ mà là gia vỹ già ahahaha” con nhỏ tự nhiên như bà điên vừa nói vừa cươi, vậy mà anh hào cũng cười theo nó mới đau chứ

– “ ne gia hào thứ bảy tuần này đi biển với tụi mình không, có gia vỹ đi nữa đó, đi chung với tui mình cho vui”

Con thảo nói với nói với gia hào tỉnh bơ, làm tôi đang ngậm viên trân châu cũng phãi sặt một cái phun ra. Nhìn thấy anh hào cũng chợn mắt nuốt cục nước đá là tôi biết ảnh bất ngờ đến chùng nào rồi anh biết rõ là tôi sợ nhất là biển những giờ lãi nghe tôi đi biển với lớp không bất ngờ mới lạ đó tôi nghe tiếng gia hào nói to

– “cái gì! Đi biển”

– “ừm đi biển thôi mà có gì bất ngờ dữ vậy dừng nói với mình là cậu sợ biển nhe” con bà tám nói
———-
(hãy cùng AD đón xem phần tiếp theo nhé!)
Về Đầu Trang Go down
 
Truyện "Anh hai làm bà xã em nhé!"
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu :: TRUYỆN NGẮN LGBT :: TRUYỆN ĐỒNG TÍNH NAM-
Chuyển đến