Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu

Nơi hội tụ những đam mê
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» [BẠN CÒN NHỚ?]
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySat Nov 26, 2016 11:13 am by Admin

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương VII
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:09 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương VI
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:07 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương V
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:06 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương IV
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:05 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương III
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:03 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương II
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:03 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:01 pm by KiyoshiNguyen

» Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Chương V
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 7:57 pm by KiyoshiNguyen

Top posters
KiyoshiNguyen
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_lcapTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I I_voting_barTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_rcap 
Admin
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_lcapTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I I_voting_barTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_rcap 
DavidCang
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_lcapTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I I_voting_barTruyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Vote_rcap 
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar

 

 Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I

Go down 
Tác giảThông điệp
KiyoshiNguyen
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên



Tổng số bài gửi : 12
Join date : 18/09/2016
Age : 30
Đến từ : TP. Bà Rịa

Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I Empty
Bài gửiTiêu đề: Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I   Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I EmptySun Sep 25, 2016 8:01 pm

trong hai tuần vừa qua tuy cả tui và hào điều biết sẽ còn rất nhiều sóng gió đưa đẫy tình yêu chúng tui nhưng hơn ai cả tui biết mình rất yêu gia hào và dù có chuyện gì xãy ra đi nữa thì tôi cũng không thễ xa anh và hai tuần qua chúng tui thật sự có những ngày tháng rất hạnh phúc, ra phố đi dạo, mua sắm, ăn uống, đi khu vui chơi lúc nào chúng tui cũng bên nhau, cười nói quấn quýt, thật đáng đễ người khác ngưỡng mộ.

tui tưỡng rằng mình không thễ nào sống thiếu gia hào quá 1 tiếng. vừa mới vào lớp thui tui đã cảm thấy nhớ hào, tiếng nói, ánh mắt của hào sao thật đáng yêu quá. Mới vào học được một chút thì tui ko nhịn nổi phải lấy điện thoại ra nhắn tin cho hào, dù hào ko trả lời tui biết là hào ko muốn nhắn tin trong giờ học, nhưng tui cũng vẫn rất vui.

Chỉ cần ra tiết 5 phút thôi thì tui cũng chạy xuống bốn tầng lầu để nhìn anh một cái rồi chạy thục mạng lên trên để kịp vào tiết kế tiếp. còn ra chơi 15p thì khỏi nói rồi, ngày nào cũng thế đã hai tuần nay tui chạy xuống căn tin mua những thứ như là trà sữa, bánh tráng trộn, cá viên hay bất cứ thứ gì hào thích. Đáp lại cho tui hào càng ngày cang tự nhiên với tui hơn hào cũng biết chủ động nắm lấy tay tui hay khẽ hôn lên má tui nhưng lúc ko có ai, hào bẽn lẽn nhìn tui, hào đang cố hết sức để kiềm cặp tui, để tui khá hơn trong các một học.

và tui cũng dùng hết trí thông minh trời cho của mình học hành thật giỏi để không phải thua ai đặt biệt là ko thua kém gia hào vì top mà sao lại kém bot được chứ, thành tích học hành của tui ngày càng tăng cũng nói lên được vì gia hào tui có thể làm bất cứ điều gì hào mong muốn.

Thế nhưng tui cũng rất giận mình là không tài nào tìm được cơ hội nói với thảo là tui không có tình cảm gì với cô ấy hết, nhưng lần tui định nói thì cứ như thảo biết tui nói gì với cô ấy nên thảo cố tình lãng đi.

Còn thằng tuấn anh nữa, nó cũng thường xuyên thân mật với gia hào mà tui cũng chằng quan tâm nữa, vì tui biết gia hào chỉ yêu một mình tui và ko bao giờ phản bội tui đâu. nhưng người làm tui lấy làm lạ nhất là mẹ, tự dưng dạo này mẹ lại quan tâm đến cuộc sống riêng tư của tui đến vậy, lúc nào mẹ cũng có nhiều câu hỏi làm tui và anh hào phải xanh mặt, nó làm cho chúng tui càng ngày càng nghĩ rằng dường như mẹ đã biết được điều gì vậy.

Ngồi đợi hào được hơn mười phút rồi sao mà thời gian trôi qua lâu thế, tui khẽ kéo cái cặp lấy cái ipad ra, hhihi nhìn màn hình chính cài cái hình mà tui kề mặt mình vào sát mặt hào lúc đang ngủ chụp hôm đi vũng tàu thật là dễ thương quá đi, lúc chụp tui cũng không nghĩ tấm này lại đẹp đến thế, còn gia hào thì cứ bảo tui cài hình khác tấm đó xấu, nhưng tui vẫn cứ thix tấm này thui.

Những ngón tay tui chưa kịp chạm vào màn hình nữa thì. Sẹt. có một thằng nhóc giật cái ipad trên tay tui dáng người cũng thấp bé, áo thun, quần short, trên đầu nó đội cái mũ lưỡi trai che khuất mắt làm tui không thấy rõ mặt nó, bị giật cái ipad mà tui đâu phải dạng vừa có võ vovinam mà lại, nhanh thoăt thoắt tui đuổi theo nó, quyết tâm không để mất cái ipad đó được, mất thì mua cái khác cũng không sao, nhưng trong đó có hàng ngàn tấm hình của tui và gia hào mất rồi thì tiếc lắm.

tui chạy phăng phăng theo nó, hết góc cây này đến góc cây khác, mà công nhận thằng này cũng dai sức thiệt nó vẫn cứ chạy thật nhanh lâu lâu nó lại quay lại nhìn xem tui có còn đuổi theo nó không. Tôi đuối sức lắm rồi không tài nào đuổi theo nó được tui đứng lại chống tay lên gối thở hòng hộc nhìn theo thằng nhóc đó đang chạy. chợt tui quay qua nhìn thấy chai nước suối còn một chút nước trong đó tui vội nhặt lên nhắm kỹ thằng đó, tui vun tay ném chai nước suối về phía nó. Vèo.

Bụp, chai nước suối bay vào đầu nó, bị tui ném trúng vào đầu nó loạng choạng té xuống. thấy vậy tui phóng một cái là tới ngay chổ thằng nhóc đó, cúi xuống túm lấy áo nó, giật cái ipad trên tay nó, tui kéo nó lên. Mặt nó dí sát vào mặt tui, sát đến nỗi mũi và môi của tui va nó sắp chạm vào nhau vậy. mồ hôi tui nhiễu xuống rơi trên mặt nó, một giọt rơi vào khóe môi của nó, nó liếm môi nuốt luôn giọt mồ hôi của tui.

không phải chứ sao nhìn nó giống gia hào của tui thế, đôi lông mi dày cong vuốt đôi mắt to tròn, mái tóc cắt kiểu hàn quốc y hệt gia hào, nhìn thoáng qua thì có thễ nhầm tưỡng, nhìn kỹ thì thằng nhóc này chỉ hơi giống gia hào thôi một phần là vì mái tóc y chang hào, nó cũng sỡ hữu được nụ tỏa sáng và cái miệng nhỏ nhỏ, xinh xinh nữa, nhưng gia hào của tui vẫn đẹp hơn mặt dù thằng nhóc này cũng rất là kute. Tui chợt ngửi được mùi cỏ non trên mái tóc của nó cũng hệt như mùi trên tóc của gia hào, sao lại có chuyện trùng hợp đến thế nhỉ, người giống người đến thế sao ?.

– Buông tay tui ra, buông ra – nó đang giằng co với tui.

– Nek ăn cướp của người còn lớn giọng kiểu đó hả có tin là tui giao cậu cho bảo vệ công viên là hết đời nhé – tui kéo tay nó mạnh hơn khan giọng với nó.

– Thắng làm vua thua làm giặc, mày bắt được tao rồi muốn chém muốn giết gì thì tùy mày – giọng giang hồ hay là mê truyện kiếm hiệp đây tui nghe mà muốn cười bể bụng.

– Mày mày, tao tao, bao nhiêu tuổi mà Sao hỗn với người lớn quá vậy hả – nhìn mặt nó tui đoán chắt là chỉ chừng 15 tuổi, nhỏ hơn tui chắt.

– Không phải chuyện của mày mau thả tao ra ko thi giao tao cho bảo vệ đi, tao ko thích mày lôi lôi kéo kéo tao như thế này – thằng này đúng là người ta đã bắt nó tận tay vậy rồi mà còn ko có chút ăn năng nào cả, xin lỗi một tiếng thì người ta thả ra cho. Nhìn mặt nó búng ra sữa cũng dễ thương tui cũng ko nỡ giao cho mấy thằng bảo vệ công viên, mấy thằng đó cũng khác gì gian hồ đâu, nó đập chết thằng nhóc này mất, tồi tệ hơn là tui nó sẽ cưỡng bức thằng bé axax.

– Kêu tui một tiếng anh đi tui thả ra cho, đi về với mẹ nhe – tui nói với nó. Nó nhìn tui cặp mắt nẫy lữa như muốn ăn tươi nuốt sống tui vậy, hai hàm răng nó nghiến lên ken ket, đúng là thằng này cứng đầu ngoan cố thật nhìn mặt nó ko có chút thiện chí nào. Nhưng rồi tui bỗng nghe tiếng gọi của đứa con nít khoãng ba, bốn tuổi.

– Anh ơi, về thôi mẹ đang đợi hai anh em mình đó – tiếng của đứa trẻ trong veo khiến tui phải quay sang nhìn theo. Một cô nhóc tì đang nhìn về phía chúng tui nụ cười cô bé thật dễ thương quá, tui muốn đến đó hum lên má con bé một cái quá chắt nó là em của thằng cướp ipad của tui đấy mà.

– Bé my em về trước đi, nói với mẹ tối anh về nhe – con bé lăng tăng chạy đến, trên tay nó cầm một cái bịch nilon trong đó dựng đầy chai nhựa tui đoán ko nhầm là con bé đang đi thu ve chai thì phải hic tui bắt đầu cảm thấy mũi lòng, chắt là tại hoàn cảnh nên thằng nhóc này mới đánh liều đi ăn cướp, cách của nó với chuyện với em của nó ko giống chút nào là gian hồ cả.

– Em chào anh, anh là bạn của anh Tiểu Tam hả, em là em của anh tam, em tên là my – tui thây con bé lễ phép và nhiệt tình quá tui quên mất là mình đang bắt cướp, buông tay thằng nhóc đó ra, tui ngồi xuống vịn lên vai con bé, nhìn thẳng vào mắt nó rồi nói.

– Em ngoan quá, em đợi anh tam một chút để anh tam nói chuyện với anh nhe, anh tên là vỹ – tui chìa tay ra bắt tay với con bé, thoáng nhìn tui dò xét con bé nắm lấy tay tui mĩn cười.

– Anh nói vơi anh hai mau nhe, để tui em còn đi đến bệnh viện mẹ đang đợi tui em mang tiền đến đóng tiền viện phí, bác sĩ nói hôm nay là hạn cuối nếu ko đóng tiền viện phí bác sĩ sẽ không cho mẹ điều trị nữa như thế tim mẹ không đập nữa, mẹ sẽ chết và ko ai kễ chuyện cho my nghe nữa, từ sáng tới giờ em nhặt được rất nhiều chai nhựa chắt là đủ rồi hihiihi – con bé vô tư nói cười làm tui mủi lòng quá tui thấy mắt mình hơi cay cay, thì ra là vì mẹ đang nằm bệnh viện ko có tiền đóng viện phí nên mới đi làm cướp như vậy. tui khẽ ngước lên nhìn thằng tiểu tam, trong khi nó đang nước mắt nước mũi sướt mướt ngữa mặt lên trời. tui đứng lên quay sang nói với thằng tiểu tam.
– Thôi cậu về đi tui không bắt ép cậu nữa đâu, cậu đi đi lần sau đừng làm chuyện dại dột như vậy nữa không phải ai cũng dễ dàng tha cho cậu như tui đâu – vừa nói tui vừa đi đến vỗ vào vai nó. Nó nhìn tui cảm động lắm. khẽ chùi nước mắt rồi nó đi đến chỗ bé my, nắm tay bé my rồi quay lưng đi. Bỗng tui cất tiếng.

– Nek khoang đi đã – tui chạy đến chỗ hai an hem.

– Mày muốn gì, suy nghĩ lại rồi sao, muốn giao tao cho bảo vệ sao – trời cái thằng này sao nó nghĩ tui xấu tính thế chứ.

– Nè cầm lấy đi, không là bao nhiêu nhưng cũng giúp cậu phần nào – tui dúi vào tay nó 2 tờ 500 nghìn mẹ vừa mới cho tiêu xài trong tháng lúc sáng. Nó cầm tiền trên tay mắt nhìn tui rưng rưng, nó suy nghĩ rất lâu, ngập ngừng nhìn tui nhưng không dám nhìn thẳng mặt tui, nhưng rồi dường như nghĩ ra được điều gì đó nó nhìn tui và nói.

– Cám ơn anh nhiều lắm, tạm thời tui mượn nó để lo cho mẹ, tui sẽ trả lại anh sau, nhất định tui sẽ trả cho anh, tin tôi nhe, tin tui nhe, tui sẽ trả mà – không biết bây giờ có phải là con người thật của nó ko nhưng tui thấy bây giờ mới thật là nó đấy mà. Nó nói xong tay nó nắm tay bé my rồi quay lưng đi.

Tôi ngồi phịch xuống ghế thở ra một hơi thật dài. Suy nghĩ, thật ra còn rất nhiều người còn khổ hơn mình nhiều lắm còn nhiều mãnh đời thật đáng thương quá. Nếu thằng tiểu tam đó là con nhà giàu thì chắt nó cũng là một hot boy rồi. tui nghĩ rồi chợt mĩm cười.

– Nghĩ tới ai mà cười một mình vậy hả ? – tui ngước lên nhìn thì thấy gia hào đang đứng nhìn tui mĩm cười.

– Có nghĩ tới ai đâu, mới gặp một chuyện rất bất ngờ trong công viên nè – hào ngồi xuống nhìn tui khó hỉu

– Vỹ vừa mới gặp thằng nhóc kute lắm – hào trợn mắt nhìn tui.

– Nè đang nói gì vậy hả, vỹ biết là vỹ đang nói cái gì với người iu của mình không hả, dám khen người khác trước mặt hào hả – trời hào đang ghen với tui kìa, ích ra cũng phải như vậy chứ nhìn thấy mặt hào thật dễ thương quá chừng hahaha

– Không phải như vậy đâu – tui nhéo lên mũi hào một cái

– Chứ sao ? – hào quay sang chổ khác.

– ừ thì để vỹ kể cho hào nghe nhe – tôi huyên thuyên kể cho hào nghe từ đầu tới cuối, kể từng chi tiết nhỏ cho hào nghe, nghe xong nhìn hào có vẻ cũng xúc động lắm

– tội nghiệp hai bé đó quá – hào sục sùi.

– Uhm hào dễ thương tiền tháng này chia cho vỹ một nữa nhe – tui quay qua hum vào má hào cái rõ kêu.

– Ai cho chứ – hào chu mỏ nói với tui

– Dám ko cho hả, không cho nè, không cho nè – mỗi lần tui nói không cho nek là tui thọc lét hào một cái, rồi hai đứa cùng nhau cười vang. Chúng tui cũng không biết thảo đã chứng kiến từ đầu đến giờ và ánh mắt cô ta cho người ta biết cô ta vừa mới nghĩ ra được một âm mưu gì đó.

Ngày hôm sau cũng trong công viên hôm trước ghế đá hôm trước thằng tiểu tam ngồi đợi tui, nó chưa có tiền trả tui đâu nhưng nó vẫn muốn gặp tui để cám ơn và để tui tin nó không phải là người xấu, nó muốn chứng minh với tôi nó là người tốt muốn tui nhìn nó với con mắt khác thân thiện hơn. Nó nghĩ có lẽ nó đã thích tôi với cái tuổi 15 của nó, nó đã ý thức được nó muốn gì và thích gì, nó là một đứa giang hồ nhưng từ nhỏ nó đã thích các chàng trai khỏe mạnh cao to, lúc nào nó cũng mơ mộng và ấp ủ hình bóng của một chàng hoàng tử mà nó chưa biết mặt, biết tên, nó chỉ biết một ngày nào đó chàng hoàng tử cưỡi bạch mã đến sẽ kéo nó ra khỏi cuộc sống tối tăm hiện tại, và bây giờ thay vào hình ảnh chàng hoàng tử đó là hình anh của cậu học sinh lớp 11, mặc áo đồng phục thắc cavat, tóc hơi bù xù xõa quá mắt, đôi môi hồng, mũi cao, gương mặt điển trai, đặt biệt là gương mặt vô cùng mạnh mẽ.

nhưng vẻ bề ngoài đối với nó không quan trọng mà quan trọng hơn hết là chàng trai mà nó gặp hôm qua là một người tốt bụng có lòng thương người và yêu trẻ con. Một cơn gió thoãng qua thổi vào hồn nó thấy man mát, nó nhớ lại hôm qua, tới giờ tim nó vẫn còn đập thịch thịch vậy, tim nó đập nhanh không phải vì nó sợ bị bắt mà vì đây là lần đầu tiên có người con trai nắm chặt tay nó như vậy dù rất thô bạo, lần đầu tiên nó mặt nó dí sát vào mặt người khác, nhìn sâu vào mắt người đó, nếm được vị mặn mặn của giọt mồ hôi người đó khẽ rơi vào miệng nó, cũng là lần đầu tiên nó ngữi thấy mùi hơi thở mạnh mẽ của một người con trai. Chỉ bấy nhiêu đó thôi làm tim nó muốn rơi ra khỏi bầu ngực. nó ngồi nghĩ mà khẽ mĩm cười, nụ cười của nó lúc này trông thật mãn nguyện nó nhất định phải gặp lại người con trai ngày hôm qua. chợt nó nghe có một giọng đang nói với nó, nó quay qua nhìn thì thấy một cô gái mặt áo dài nữ sinh, tóc xõa, hơi xoăn, nghiên mặt mĩm môi nhìn nó ra vẻ tiểu thư lắm.

– Cậu đang ngồi đợi Gia Vỹ à ? – cô gái ấy không ai khác chính là thảo, vẫn cái vẻ tiểu thư ấy thảo hỏi thằng nhóc. Lục lọi trong trí nhớ của nó, Tiểu Tam chợt nhớ, chàng trai ngày hôm qua xưng với bé My mình là Gia Vỹ.

– Uhm đúng vậy chị có biết anh ấy ở đâu không chỉ giúp em với em cần gặp anh ấy – thằng Tiểu Tam hỏi.

– Đương nhiên là tui biết Gia Vỹ ở đâu rồi nhưng hôm nay tui đến đây gặp cậu là có một chuyện muốn nhờ cậu, nói là nhờ nhưng chuyện này hoàn toàn có lợi cho cậu nếu cậu giúp được tôi – thảo nghinh mặt lên với thằng bé.

– Chị nói cái gì thế, giúp chị là sao ? em không hiểu gì hết em có tài gì mà có thễ giúp chị, trong khả năng của em, em sẽ giúp nhưng chị nói cho em biết anh Vỹ đâu rồi không, em muốn nói với anh ấy là tiền em sẽ kiếm để trả lại cho anh ấy nhưng cần phải có thời gian – thằng bé rất thật lòng trước thảo, còn thảo thì cười nhếch mép trước sự trong sáng của nó.

– Chuyện này rất đơn giản trong khả năng của cậu thôi đó là yêu Gia Vỹ và tìm cách đá Gia Hào ra – thảo nhìn thẳng vào mắt thằng Tiểu Tam.

– Chị nói thế là sao em ko hiểu gì hết, Gia Hào là ai va tại sao phải làm như vậy chứ, làm như vậy chị được gì chứ – thằng Tiểu Tam hỏi thảo

– Làm vậy là để trả thù kẻ lấy tình cảm người khác ra làm trò đùa – thảo quay lưng đi chổ khác thẳng thừng trả lời Tiểu Tam.

– Chị nói để trả thù người khác lấy tình cảm của người khác đùa giỡn nhưng chị kêu tôi làm như vậy có khác gì người ta chứ – Tiểu Tam đi vòng ra trước mặt nói với thảo.

– Vì tôi hận, cậu có quyền không làm theo yêu cầu của tôi. Nhưng tôi nói cho cậu biết là nếu cậu giúp tôi, tôi có thễ giúp cho mẹ cậu mổ tim, giúp cho em gái cậu được đi học nó cũng sắp đến tuổi vào lớp 1 rồi đấy với lại cậu còn có cơ hội được yêu Gia Vỹ nữa – thảo quay qua nhìn nó nhẽn miệng cười.

– Chị nói thật sao, mẹ tôi được mổ tim sao, bé My sẽ được đi học à ? nhưng tôi …

– Đúng tôi sẽ giúp cậu làm những điều đó tôi sẽ nói với tổ chức từ thiện của công ty ba tôi tài trợ lấy kinh phí cho mẹ cậu mổ tim, và sẽ nhờ người ta tìm trường cho em gái của cậu để nó được đi học, cuộc sống của nó sẽ tốt hơn

– thằng Tiểu Tam thoáng suy nghĩ, anh Gia Vỹ là một người tốt mình không thể nào làm vậy với anh ấy được nhưng nếu không làm vậy thì mẹ mình sẽ không biết đến khi nào mới thoát khỏi những cơn đau tim quằn qoại, dày vò thân xác mẹ, mẹ có thễ khỏe mạnh chăm sóc cho anh, em mình. Còn bé My nữa, nó thông minh lắm được đi học chắt chắn nó sẽ học rất giỏi sau này nhất định sẽ rất thành công và sung sướng sẽ không giống như mình, nó còn nhỏ còn cả tương lai phía trước. trời ơi mình phải làm sao đây. Tiếng nói của Thảo làm Tiểu Tam khẽ giật mình.

– Cậu không cần suy nghĩ vội đâu, trưa mai tôi đến tìm cậu rồi cậu trả lời tôi cũng được nhưng cậu nên nhớ rằng tất cả đều có lợi cho cậu thôi, nếu cậu đành lòng nhìn mẹ mình chịu đựng từng cơn đau tim, không có tiền chữa trị. Nếu cậu đành lòng nhìn em gái mình không được đến trường, không biết chữ thua kém bạn bè – lời Thảo nói như những vết dao cứ tỉ tê vào trái tim Tiểu Tam làm nó rỉ máu.

– Không cần đợi đến ngày mai đâu, tôi đồng ý – Tiểu Tam khẽ chớp mắt có một vài giọt nước mắt tràn mì lăng dài trên má cậu.

– Tôt lắm tôi biết cậu sẽ không làm tôi thất vọng mà, nên sống thực tế thì tốt hơn là mơ mộng hảo huyền đúng không ? sẽ chẵng ai yêu mình bằng chính mình đâu – Thảo đi đến vỗ lên vai thằng bé, trơi ơi không thễ tưỡng tượng được một cô nữ sinh lại có thễ có những hành động và lời nói như vậy. nhưng cũng dễ hiểu nếu người ta biết Thảo từng có tiền sữ trầm cảm nặng, có vấn đề về thần kinh dễ bị kích động nên cô ấy mới làm như thế. Vì thế mà đừng nên đắt tôi với người điên.

– Nhưng tôi không biết tại sao chị lại chọn tôi – thằng Tiểu Tam nói.

– Vì ba lý do, một là hoàn cảnh của cậu, hai là cậu rất giống người yêu của Vỹ, ba là cậu cũng là gay. Cậu đừng bất ngờ vì sao tôi có thể biết được nhiều về cậu như thế, trước khi gặp cậu tôi đã điều tra cậu rất kỹ vì thế đừng bao giơ nghĩ cậu sẽ làm gì trái ý tôi được. cầm cái điện thoại này, nó có thể chụp hình rất tốt cố gắng ghi lại những khoảnh khắc thân mật của hai người, tôi sẽ liên lạc với cậu, còn đây là những gì ghi về Gia Vỹ mà tôi biết nó có thễ giúp được cậu. tôi hy vọng là cậu không làm tôi phải thất vọng – nói xong Thảo quay lưng đi không thèm nhìn mặt thằng nhóc một cái. Tiểu Tam cầm điện thoại và xấp giấy trên tay nhìn theo thảo, nó nghĩ không biết làm thế nào để Vỹ yêu mình đây.

Chiều nay tui đến đón hào tan học vì cuối cắp sắp thi tốt nghiệp nên hào phải học cả hai buổi vào các ngày hai, tư, sáu. Tui đang ngồi ngoài công viên cũ đợi hào, hum nay mình sẽ dẫn hào đi đến Galaxy Nguyễn Du nè, hôm nay ở đó có buổi công chiếu phim của Issac và Bảo Thy, hai người đó cũng xuất hiện ở đó. Hào nói là muốn đi đến buổi công chiếu để được chụp hình với Issac, hic thật là chẳng xem tui ra gì mà, Hào cứ này nĩ tui dẫn đi xem cho bằng được, thôi hôm nay chiều Hào dẫn Hào đi xem vậy, ai biểu iu người ta làm gì chứ. đang nghĩ thì thấy ai đó đang vỗ vào vai tui, Gia Hào chắt chắn là Gia Hào rồi, tui quay lại thì. Không phải thì ra là thằng Tiểu Tam, nó làm tôi hơi bất ngờ sao nó lại xuất hiện ở đây chứ hay là nó có tiền rồi muốn trả tôi.

– Là cậu sao ?sao rồi mẹ cậu khỏe chứ ? – tui đứng lên nhìn nó.

– Hôm nay tui đến đây cũng là vì mẹ – trời nó nói cái gì nữa đây vì mẹ không phải là định mượn tiền tui nữa hả.

– Là sao – tôi nhìn nó khó hiểu.

– Mẹ tôi nói là muốn gặp anh, người đã giúp mẹ tôi trả tiền viện phí, để cảm ơn anh. Anh, anh… có thễ đi với tui đến bệnh thăm mẹ tui một lần được không – Tiểu Tam nói với tôi mà hai mắt nó rưng rưng, giọng điệu nó nghe rất đáng thương, nhưng mà kẹt một cái là tui đã lở hứa với gia hào là đi xem Gia Sư Nữ Quái rồi làm sao bậy giờ không lẽ tui thất hứa với hào sao. Nhưng mà nhìn nó tội như thế không đi với nó thì tôi lắm, với lại cũng tội người mẹ nữa người ta có lòng mà.

– Uhm nhưng…nhưng tôi…tôi, tôi – thằng bé nhìn tôi với ánh mắt đầy vẻ van xin, trời ơi thật là…. Trong lúc đó tui chợt nghe tiếng của Gia Hào gọi mình.

– Gia Vỹ mình đi được chưa – Hào vừa nói vừa tiến đến chổ tui và thằng Tiểu Tam. Đi đến nơi Gia Hào nhìn tui rồi quay sang nhìn thằng nhóc khó hiểu, Hào hỏi tôi

– Ai vậy Vỹ – Hào.

– Ohm đây là Tiểu Tam mà hôm trước Vỹ kể cho Hào nghe đấy – tôi quay qua nhìn Hào và nói.

– Uhm vậy hả chào em nhe, anh nghe Vỹ kể về hoàn cảnh của em rồi, cố lên nhe em để còn lo cho mẹ cho em nữa đó – Hào nói rồi nhìn thằng nhóc với ánh mắt đầy thân thiện, Hào đúng là một thiên thần nhỏ của tôi mà. Nhưng thằng Tiểu Tam thì khác nó chỉ quay qua cười trừ với Hào một cái rồi lại quay sang nhìn tui hỏi

– Anh không đi với em được sao – Hào quay qua nhìn tui khó hiểu, còn tui thì nhìn hào lúng túng như người ta ăn vụn bị bắt gặp vậy nhưng tui đâu có làm gì đâu chứ ?.

– Đi đâu vậy Vỹ – Hào hỏi tui.

– Ohm thật ra Tiểu Tam rũ Vỹ đến thăm mẹ cậu ấy nhưng… – tui chưa kịp nói hết câu thì Hào nhảy vào họng tui nói

– Thế thì Vỹ với Tiểu Tam đi đi, đi xem phim thì mai cũng được mà hihi – Hào nhìn tui và thằng nhóc cười cười nhưng tui biết Hào đang tiếc lắm vì không được gặp thần tượng là Issac và Bảo Thy, tui biết Hào iu Issac hơn tui mà.

– Vậy thì được rồi anh Gia Vỹ đến bệnh viện với em nhe, mẹ em muốn gặp anh lắm đó – thằng nhóc Tam mừng rỡ.

– Uhm Vỹ đi đi kẻo trễ đó, Hào về trước đây – Hào nói xong nhìn tui mĩm cười nhìn ánh mắt của Hào làm tôi thật là khó xữ quá.

– Uhm vậy thôi cũng được, Hào về trước nhe, Vỹ hứa nhất định ngày mai sẽ dẫn Hào đi xem mà – tôi nói với anh, Hào không nói gì nhìn tui gật gật cái đầu rồi quay lưng đi, tôi nhìn theo từng bước chân của Hào rời khỏi công viên. Hào cũng không dám quay lại nhìn tôi anh sợ tui nhìn thấy anh buồn làm tôi khó xữ nên cứ thế Hào một mạch bước đi.

Chiếc xe buýt đừng lại trước tram xe, trước cữa bệnh viện. tôi và thằng nhóc đi xuống, nó dẫn tui qua mấy tầng lầu vào khoa tim mạch vào đây tôi mới biết thì ra có nhiều người bị bệnh tim bẫm sinh như vậy. một căn phòng cuối chót, giường bệnh thì lụp xụp, còn có người nhà người bệnh trãi chiếu nắm ra đất trông rất xô bồ và mệt mỏi. có lẽ đây là giường bệnh hạng rẻ tiền nhất mà mẹ của Tiểu Tam nằm. nó tiếp tục dẫn tui đến một chiếc giường gần cưới dãy, có một người phụ nữ gầy gò hóc hác, gương mặt xanh xao nằm trên giương bệnh, tay cầm quyển sách cô ấy đang chăm chú đọc mà không để ý đến chúng tui đã tới. Thằng Tiểu Tam chạy đến ngồi bên giường.

– Mẹ, mẹ sau rồi, mẹ đã uống thuốc chưa, còn đau nhiều lắm không mẹ, bé My đâu ? – người đàn bà đó bỏ cuốn sách xuống vuốt lại tóc rồi gỏ nhẹ lên đầu thằng Tam một cái

– Cha mày hỏi không kịp cho mẹ mầy trả lời vậy, mẹ uống thuốc rồi, bé My đi xin cháo từ thiện cho mẹ rồi – bà nói xong, sữa lại gọng kính quay lên nhìn tui rồi hỏi

– Đây là…

– Đây là anh Vỹ Hôm qua con kễ với mẹ đó, ảnh đã giúp chúng ta đó mẹ – thằng Tam đứng lên kế bên tui, một tay nó nắm lấy tay tui, nói với mẹ của nó.

– Dạ cháu chào cô ạ – tui cúi đầu chào cô ấy.

– Uhm cô chào con, cô cám ơn con nhiều lắm nếu không có con, mấy ngày hôm trước cô đã bị bệnh viện đuổi ra rồi, cô cám ơn con nhiều lắm – giọng cô ấy nghe thật hiền từ và dịu dàng hệt như mấy bà tiên trong truyện cổ tích vậy.

– Dạ không có gì đâu cô…

Cứ thế chúng tôi nói chuyện với nhau từ hết chuyện này đến truyên khác cho đến khi đồng hồ chỉ đến số 6 giờ tui xin phép cô cho tui về còn thằng tiểu tam cũng xin phép mẹ cho nó đưa tui ra cỗng, trên đường ra cỗng, nó đề nghị tui ngồi xuống ghế đá trong công viên bệnh viện nói chuyện với nó một chút.

– Cuộc sống này thật trớ trêu mà đúng không sao có nhiều người được sống trong sung sương mà lại còn có nhiều người phải sống cuộc sống cực khổ giống như tui chứ, từ nhỏ cuộc sống của tui đã tràn đầy nỗi bất hạnh, cha tui bỏ đi khi tui chưa biết gì, khi tui bắt đầu biết hiểu chuyện thì tui cũng biết mẹ tôi hằng ngày đang chống chọi lại với cơn đau tim, nhưng vẫn cố gắng cắn răng dỗ bé My nín khóc, tui cũng chẳng được học hành gì nhiều từ nhỏ tui đi làm đủ mọi chuyện để có thể kiếm tiền mua thuốc cho mẹ. nhưng bệnh của mẹ càng ngày nặng.

tôi còn nhớ rất rõ ngày hôm đó tui đi nhặt ve chai về, nghe tiếng khóc thét của bé My, tôi vội chạy vào nhà thấy mẹ tôi lăn ra sàn nhắm mắt tôi gọi mãi mà mẹ chẳng trả lời lúc đó tôi sợ lắm, tôi sợ mẹ sẽ bỏ anh em tụi tui. sau đó tui nhờ người đưa mẹ đến bệnh viện, từ hôm đó mẹ tui ở bệnh viện tới bây giờ. Tui không làm cách nào để mẹ tui được mổ tim, để mẹ tui hết đau, tui thật là vô dụng, vô dụng mà huhuhuhu… – nó nói với tui mà khóc nất lên từng cơn, nó gục vào vai tui mà khóc, nó khóc giống như chưa bao giờ được khóc vậy. xong nó còn lấy hai tay choàng qua eo của tui ôm chặt lấy tui mà khóc, tui lúng túng quá không biết phải làm gì. Nhưng nhìn nó đáng thương quá tui cũng không nở đẩy nó ra, tôi lấy tay xoa xoa sau lưng nó, an ủi nó vài câu.

– Thôi cậu nín đi, cậu cố gắng sống tốt đi rồi một ngày nào đó cuộc sống hạnh phúc cũng sẽ đến với cậu mà

– Anh biết không cả mơ tui cũng không giám mơ một ngày nào đó mình sẽ được hạnh phúc, tui cũng không dám mơ là mình sẽ được yêu ai, vì tôi, tôi, tôi là gay – thằng nhóc đó nói với tui làm tui bất ngờ quá, không ngờ nó có thễ dễ dàng nói ra với tôi như vậy.

– Cậu đừng tự ti về chuyện đó mà tui hiểu mà – tui nói với nó

– Anh không hiểu đâu anh không hiểu tui đang nghĩ gì, anh có bao giơ nghĩ người ta chỉ cần gặp nhau một lần, chỉ một phút giây có thế làm người ta yêu nhau không. Nhưng tui biết sẽ không bao giờ có ai iu tui đâu – nó rời khỏi ngưởi tui, nhìn tui mà nói. Tui ko biết nó nói vậy là ý gì nữa nhưng đột nhiên điện thoại tui reo lên. Tui vội móc điện thoại ra, chết mẹ gọi tui quên mất bây giờ cũng trễ rồi. nghe điện thoại xong tui quay lại chỗ thằng Tam

– Mẹ Vỹ gọi, Vỹ phải về, cậu phải giữ gìn sức khỏe và sống lạc quan hơn để còn lo cho cô và bé My nữa – tui nói xong rồi quay đi. Tiểu Tam khẽ đưa tay quẹt đi những giọt nước mắt trên mặt rồi nhìn theo tui bằng con mắt không mấy thiện cảm lắm.

Tui về đến nhà đã quá 7 giờ. Tui chào mẹ rồi vội chạy lên phòng, xem thữ Gia Hào thế nào rồi không biết không được gặp Issac, Hào buồn đến mức nào nhỉ. Nhưng không sau tui có một món quà bất ngờ cho Hào và còn có thêm một vũ khí bí mật bảo đãm hào sẽ vui mà. Vào phòng tui thấy Hào đang ngồi trên ghế ngoài ban công, cầm ipad trên tay Hào đang xem nhưng hình có liên quan đến bộ phim, tui nhìn mà thấy thương Hào quá. Tui đi đến vỗ lên vai Hào.

– Nè mê Issac đến vậy sao ? – tui chồm tới nói vào tai Hào. Hào quay qua nhìn tui rồi nói

– Uhm vậy thì sao, Issac đẹp trai, nam tính ai mà không thích – trời Hào đang muốn chọc tức tui đây mà, nhưng mà tức thiệt thằng Issac đó là cái gì chứ ?

– Dù sao thì nó cũng không biết Hào là ai hahaha – tui nói chọc huê Hào đỏ mặt nhìn tui

– Dám chọc huê Hào hả, về trễ Hào chưa hỏi tội mà còn lại – Hào chu mỏ dằn giọng với tui.

– Ohm thì thăm mẹ nhóc đó xong hai người ra công viên nói chuyện nữa mà – hào nhìn tui trợn mắt
lol! lol! lol!
Về Đầu Trang Go down
 
Truyện "Anh làm bà xã em nhé" Phần 2 chương I
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn LGBTQ+ Bà Rịa Vũng Tàu :: TRUYỆN NGẮN LGBT :: TRUYỆN ĐỒNG TÍNH NAM-
Chuyển đến